Trang chủ » Tâm sự
Bạn có điều thầm kín muốn bày tỏ? Hãy "Confess" tại đây, mọi người sẽ cùng chia sẻ, nhưng đảm bảo không ai biết bạn là ai,kể cả ad cũng không biết.!.
Lưu ý: Những bài đăng tìm bạn tâm sự kèm theo số zalo, đt hoặc bất kỳ thông tin liên lạc của người đăng thì ad sẽ không duyệt bài.

« 1 2 3 4 5 ... 48 49 »
Mình 25 tuổi, hiện ở Hà Nội, biết mình là Bi từ 5 năm trước. Tính cách khá khép kín, từng sống không mục đích, an phận. Mình có chơi một game server Trung Quốc, sau đó gặp chị. Chị là người Trung, hơn mình 4 tuổi. Mình Cự Giải, chị sư Tử. Quen nhau do chị theo đuổi mình, cũng không hiểu chị đã làm gì mà một đứa có phương châm không yêu qua mạng như mình lại chấp nhận một mối quan hệ xa vời như thế. Trong thời gian quen thì cãi nhau khá nhiều, cũng do bất đồng ngôn ngữ, hơn nữa do mình từ bé đã sống trong môi trường đặc thù, chịu nhiều tổn thương nên tính cách rất tiêu cực. Chị thì trước giờ toàn yêu người lớn hơn, nên cũng không có thói quen nhường nhịn. Yêu nhau được 7 tháng, mới chia tay 1 tháng, vì chị mới hợp tác làm ăn với bạn, chung vốn mở công ty, rất áp lực. Mình cũng biết thế, mình ko trách móc hờn giận gì, nhưng có vẻ chị chịu không nổi, không muốn quan tâm đến chuyện khác nữa. Đề nghị dừng là chị. Mình cũng chấp nhập thôi, đáng lẽ cũng ko có gì to tát khi chị nói nyc của chị quay lại, nói ko yêu được ng khác. Tuy chị có nói chị sẽ ko quay lại vs ng đó, nhưng mình tổn thương lắm. Trước đó vốn là kế hoạch cho mình sang trung theo diện du học, vì mình bỏ năm cuối đại học, sau đó vì sự chủ quan của mình nên vướng mắc giấy tờ. Mình thì vẫn yêu chị, và muốn kết hôn với chị. Mình chưa từng muốn ở bên ai đến thế, thậm chí mình còn từ bỏ kế hoạch ngoài 28t mới lấy chồng của mình. Có thể nói chị là ngoại lệ to lớn nhất của mình từ xưa đến nay. Mình đến giờ vẫn ko dứt bỏ, ko phải vì quá yếu đuối ko dứt bỏ đc. Mà mình sợ mình đi rồi, ko ai hằng ngày động viên chị, nên mình vẫn chịu đau ở lại, mặc dù hi vọng rồi thất vọng nó hành hạ mình mỗi lúc. Chị thì hay nói mình quên chị đi, lần gần đây nhất mình đồng ý với chị rồi,(nhưng mình giả vờ thôi), sau lại thấy chị đăng status đại ý người ta dễ dàng từ bỏ vì ko yêu mình nhiều, khổ lắm ;)))). Mình đang cố gắng kiếm tiền để năm sau sang Trung gặp chị. Mà nó hơi xa xôi quá. Mình có nên tiếp tục chờ đợi như thế này ko, mình ko ngại chờ, ko ngại phải cưa chị, nhưng mình sợ nếu chị sau này ko bao giờ cho mình cơ hội nữa. Mình hoang mang vô cùng, và cũng rất áp lực. Mới đi xa về nên công việc ko đâu vào đâu, ko biết bao giờ mới kiếm đủ số tiền mình cần. Mệt mỏi quá. Mình cần lời khuyên của mọi người. Cám ơn mọi người.
Tôi lỡ yêu thầm cô giáo lớp mk. Tôi thực sự yêu cô lắm ! Tôi còn tặng cho cô chiếc vòng cặp. Đôi lúc tôi cảm thấy hạnh phúc khi cô nở 1 nụ cười tỏa nắng, cảm thấy ấm áp khi cô quan tâm tôi. Mỗi lần tới tiết học của cô, tôi đều chăm chú nghe cô giảng bài và nở 1 nụ cười vs cô mà ko rõ lý do. Tôi cứ như bị cô hút hồn, lúc nào cx ko rời mắt khỏi cô. Mọi hành động,lời nói, hay từng cử chỉ nhỏ nhất của cô tôi đều rõ. Đôi khi cô có những hành động ngốc nghếch đến đáng yêu làm tôi như say 1 ly rượu nho. Tôi chỉ ước những khoảnh khắc đó ko bao h kết thúc. Tôi rất muốn nói ra tình cảm của mk dành cho cô. Nhưng tôi sợ lúc đó cô sẽ xa lánh tôi, ko còn yêu quý tôi như trước nữa, thậm chí còn kinh tởm tôi ! Đó ko phải điều đáng sợ nhất. Mà nỗi sợ kinh khủng của tôi là năm cuối cấp 2. Tôi sẽ phải chia tay vs mọi người và phải xa cô. Lúc đó tôi sẽ phải nói ra tình cảm cx mk, và phải nghe câu trả lời của cô. Chắc lúc đó tôi sẽ khóc mất. Vì tôi yêu cô, ko muốn phải xa cô ! Càng ko muốn để mất cô. Giờ tôi ko bt làm cách nào ngoài vc âm thầm lặng lẽ quan tâm, bảo vệ cô. Nhưng vì tốt cho cô nên tôi chỉ có thể đứng từ xa chúc cô hạnh phúc. Và ko muốn cô quay đầu lại. Muốn cô tiếp tục tiến về phía trước. Em yêu cô!
Mình không thích kết hôn, hay yêu đương trưởng thành. Mình chỉ thích làm cô bé hiền lành tốt bụng, xinh xắn đáng yêu.
Đã 24 tuổi rồi nhưng mình vẫn luôn hy vọng có thể gặp hoặc trở thành cô tiên trong trắng, được vô tư chơi đùa như em bé và làm nhiều điều tốt đẹp vui tươi.
Mình không phân biệt giới tính, miễn là cùng chung sở thích. Thích sự nữ tính dể thương của cô bé nhỏ xinh chứ không phải là đam mê nghiện sex ướt át mặn nồng, cũng chẳng phải là sự ẻo lả quá điệu đà của quý cô hay lại nhỏng nhẻo vòi vĩnh gây khó chịu cho người khác. Mình thích sự đơn giản của trẻ con. Thích động vật hiền lành, hoa và cỏ dại xinh, thích mây bay, bầu trời xanh trong, nắng vàng gió mát. Thích những đám mây giông và bầu trời ngàn sao lung linh kỳ vĩ.
Đôi lúc mình lại thích sấm sét, gió bão, mưa giông và những điều lớn lao mạnh mẽ. Có lẻ do cơ thể mình lớn rồi nên thỉnh thoảng mình thấy cần và thích mây mưa ướt át một chút, nhẹ nhàng và chỉ một chút thôi nhé. Lúc ấy mình như con quỹ nhỏ, nhưng chẵng muốn làm hại ai bao giờ.
Gia đình, bạn bè người thân dạo này lại thúc dục mình kiếm người yêu cưới cho rồi mà sinh con đẻ cái. Có cháu cho bố mẹ vui và đề phòng sau này già không ai lo. Hoy, thế giới này lắm điều khổ đau, sinh ra đã khóc, chiến tranh bệnh tật tai nạn chực chờ, bon chen mánh khóe gian lận đủ điều, thương con đâu nở buột con sống trong thế giới điên đảo hiểm độc này, sướng ít khổ nhiều.
Mình chỉ muốn nhận con nuôi mà thôi. Mình sẽ sẵn sàng mua những chiếc váy dễ thương nếu con trai của mình thích và phong cách mạnh mẽ nếu con gái mình muốn, miễn là hiền lành và thân thiện. Sự bảo thủ, tự phụ, tôn thờ mù quáng đã phá hoại biết bao nhiêu hạnh phúc và tình thương thuần khiết. Và sẽ gây nguy hiểm cho bất cứ ai sống hiền lành vô tư. Mình hiện tại trong thế giới này cũng chỉ như bông hoa mỏng manh trước gió bão. Đã nhiều bông hoa rách tả tơi trong quá khứ và vẫn còn nhiều bông hoa khác sắp tương tự.
Mong là chúng mình sẽ tạo ra các cộng đồng cởi mở thân thiện hơn, chung sống trong một thế giới đẹp hơn. Chỉ cần chúng mình đoàn kết giúp đở nhau, sống gần nhau.
Đọc nhiều, biết nhiều, chứng kiến nhiều và cảm nhận nhiều thành ra bây giờ trong lòng dấy lên một loại "dị ứng". Dị ứng cả trai lẫn gái và cả chính bản thân mình. Đôi khi mình không muốn mình là ai cả. Mình ghét khi có sự phân biệt giữa trai và gái. Sự phân biệt ấy là một rào cản vô hình cản trở mình khi mình muốn làm một việc gì đó táo bạo có chừng mực (VD: Cởi trần đối với con trai thì được đối với con gái thì không :); còn đối với mình thì thấy bình thường, mặc hay không mặc cũng vậy à).
Sinh ra ko được trọn vẹn như bao người đả làm cho bản thân tôi cảm thấy tự ti rất nhiều...đến khi tôi sống thật với cảm xúc cua minh la được quen con gái thì tôi lại càng đau khỗ hơn khi có qua nhiều trắc trở và tan vỡ ..vốn sống tình cảm và thiếu tinh thương từ nhỏ nên tôi de bi thương tổn hơn. Tôi luỵ tình và yêu hết mình..điều j cũng thật thà cả. Nhưng người ta chỉ nhìn toi và cuoi rồi bảo mi yếu đuối quá và trong mắt họ toi ko đáng để yêu Họ chỉ xem tôi là trạm dừng chân đến rồi đi chóng vánh ..họ đâu biết tôi đả yêu họ ntn..họ chỉ yêu bản thân họ thôi ..chưa bao giờ họ ngỉ cho tôi 1 lần
Cứ tưởng đã là nơi dừng chân nơi mà ta có thể ko pải lo ngĩ gì thì củng là lúc người cho ta bít như thế nào gọi là lòng người thay đổi.Xót xa này đớn đau này tổn thương này người dành cho ta,ngta nói " khi bình yên người ta thường qên những lời thề trong giông bão" thấm thía lắm người à.!
Hôm nay, chị lại bước qua cột mốc nữa của cuộc đời trong nước mắt vì chị nhận ra rằng em chỉ xem chị là 1 người yêu đồng tính để lắp đầy khoảng trống trong em phải ko? Có ai sẽ từ bỏ cs không lo ko nghĩ với ck để đến với tình yêu mà XH có mấy ai chấp nhận, với những đồng lương chỉ đủ cs cho chị thì lấy gì để lo cho em chứ. Chị không trách em , bởi lẽ em chưa bao giờ nói thương chị mà.
Em thường bảo là chị ngốc . Đúng là chị ngốc thật chị đang cố gắng và chờ đợi điều gì . Chị vẫn nhớ lúc chị tỏ tình vs em thì e nói em đã có ck. Tình cảm đã lướt qua lý trí để rồi chị vẫn chấp nhận là kẻ thứ 3 - một người c từng nói sẽ ko bao giờ chị lm vậy .
Em có biết chị đã đau khổ thế nào không? Nhiều lúc chị muốn buông tay thi em cứ nói e vì GĐ nên lấy Ck chứ e ko có tình cảm ,rồi em lại vẽ cho chị bức tranh tương lai của 2đứa; Em cho chị hi vọng nhiều thế nhưng sau hôm nay em lại làm cho chị đau đến thế _ một chút time để nói snvv cũng ko có sao. Hay em chưa bao giờ để ý đến chuyện của chị . Lúc em cần người nói chuyện quan tâm thì tìm đến chị , lúc không cần dù chị gọi bao lần e cũng chỉ lặng im.
Hồi trước, còn ngóng trong ai đó sẽ bước vào cuộc sống của mình. Nhưng ngày càng lớn, lại càng không muốn ai bước vào cuộc sống của mình. Có lẽ ngày lớn, càng nhận ra tình cảm không dễ cho đi và càng không dễ nhận lại. Hôm nay, tôi lại tăng thêm một cấp nữa khóa chặt con tim này. Khó lắm để ai đó đễ dàng bước vào cuộc sống của mình một lần nữa.
Một năm có đủ lâu cho tình cảm của chúng ta. Yêu chị là em ngốc nghếch hay sao. Cuối cùng thì nhận được lời chia tay từ chị và những lời hứa hẹn, yêu thương trước kia được thay bằng câu xin lỗi em đừng làm phiền đến cuộc sống của chị nữa. Nghe mà cay cả mắt. Em làm phiền chị nhiều lắm sao. Chị chẳng bao giờ cần đến em như em cần chị vậy. Cảm ơn chị đã dạy cho en hiểu tình yêu là gì?
Em sợ cảm giác cô đơn, em sợ khi một mình đối diện với bản thân em lại buồn vì những kỉ niệm của quá khứ. em cần người để lắng nghe, có thể chia sẻ cùng em trong cuộc sống. Em cần người để trao niềm tin khi hiện tại em như mất niềm tin vào mọi thứ.